Indigenous knowledge là gì? Các công bố khoa học về Indigenous knowledge
Indigenous knowledge refers to the knowledge, wisdom, and practices that are developed and passed down by indigenous communities over generations. It encompasse...
Indigenous knowledge refers to the knowledge, wisdom, and practices that are developed and passed down by indigenous communities over generations. It encompasses a wide range of areas, including traditional medicine, sustainable agriculture, land management, oral history, and spiritual beliefs. Indigenous knowledge is deeply rooted in the cultures and identities of indigenous peoples and is often shaped by their close relationship with the environment. It is considered valuable and important for the preservation of indigenous cultures, ecological sustainability, and for understanding different ways of knowing and being in the world.
Indigenous knowledge is a holistic and interconnected system of knowledge that is embedded in the cultural, social, and ecological context of indigenous communities. It is based on the lived experiences, observations, and teachings of indigenous peoples, often passed down orally from one generation to another.
One key aspect of indigenous knowledge is its strong connection to the natural environment. Indigenous communities have often developed sophisticated systems of observing and understanding the land, water, plants, and animals that surround them. This knowledge includes insights into biodiversity, weather patterns, sustainable harvesting practices, and traditional ecological knowledge.
Additionally, indigenous knowledge often encompasses health and healing practices that have been developed over centuries. Traditional medicine systems, herbal remedies, and spiritual approaches to healing are integral parts of many indigenous cultures. Indigenous communities also have unique knowledge and practices related to agriculture, food security, and land management, which are crucial for maintaining sustainable and resilient ecosystems.
Indigenous knowledge is not limited to practical skills and practices. It also encompasses a deep understanding of cultural and spiritual values, customs, rituals, and beliefs. This knowledge is deeply intertwined with the identities and worldviews of indigenous peoples. It offers alternative perspectives on topics such as spirituality, community-building, governance, and social justice.
Despite its richness and significance, indigenous knowledge has often been marginalized and undervalued. Western knowledge systems have been privileged over indigenous knowledge, leading to the loss of traditional practices and the erosion of cultural diversity. Recognizing, respecting, and integrating indigenous knowledge into decision making processes is essential for promoting sustainability, cultural preservation, and social justice.
Danh sách công bố khoa học về chủ đề "indigenous knowledge":
Trong vài năm qua, các cuộc thảo luận học thuật đã đặc trưng hóa tri thức bản địa như một nguồn lực quan trọng cho sự phát triển. Bài báo này khảo sát khái niệm tri thức bản địa và các chiến lược mà những người ủng hộ nó đưa ra để thúc đẩy sự phát triển. Bài báo cho thấy rằng cả khái niệm tri thức bản địa và vai trò của nó trong sự phát triển đều là những vấn đề cần được xem xét kỹ lưỡng vì cách diễn đạt hiện tại. Để có thể khai thác tri thức bản địa một cách hiệu quả trong phát triển, chúng ta cần vượt qua sự dichotomy giữa tri thức bản địa và tri thức khoa học, đồng thời làm việc hướng tới việc tăng cường tự chủ cho các dân tộc ‘bản địa’.
Dựa trên kinh nghiệm từ các bối cảnh của Thế giới Thứ Tư, với trọng tâm là bối cảnh Alaska, bài báo này nhằm mở rộng hiểu biết của chúng ta về các quy trình học tập trong và tại giao điểm của các thế giới quan và hệ thống tri thức đa dạng. Chúng tôi phác thảo lý do để xây dựng một chương trình bao quát các sáng kiến giáo dục được phối hợp chặt chẽ với sự nổi lên của một thế hệ học giả bản địa mới, những người tìm cách đưa vai trò của tri thức và học tập bản địa từ biên lề trở thành trung tâm của nghiên cứu giáo dục, từ đó đối mặt với một số vấn đề giáo dục khó khăn và nổi bật nhất trong thời đại của chúng ta.
Nhận thức ngày càng tăng về giá trị của kiến thức bản địa đã thúc đẩy những yêu cầu sử dụng nó trong việc giảm thiểu rủi ro thiên tai. Việc sử dụng kiến thức bản địa bên cạnh kiến thức khoa học ngày càng được khuyến khích, nhưng hiện tại vẫn chưa có một khung phát triển rõ ràng nào chứng minh cách thức mà hai loại kiến thức này có thể được tích hợp để giảm thiểu tính dễ tổn thương của cộng đồng đối với các mối nguy hiểm môi trường. Bài báo này trình bày một khung như vậy, sử dụng cách tiếp cận tham gia, trong đó kiến thức bản địa và kiến thức khoa học liên quan có thể được tích hợp để giảm thiểu sự dễ tổn thương của một cộng đồng trước các mối nguy hiểm môi trường. Tập trung vào các quốc gia đảo nhỏ đang phát triển, bài báo cũng phân tích nhu cầu về một khung như vậy bên cạnh những khó khăn trong việc tích hợp kiến thức bản địa. Tiếp theo là giải thích về các quy trình khác nhau trong khung, dựa trên nghiên cứu đã được thực hiện ở Papua New Guinea. Khung này là bước đầu quan trọng trong việc xác định cách tích hợp kiến thức bản địa và kiến thức khoa học để giảm thiểu sự dễ tổn thương của cộng đồng trước các mối nguy hiểm môi trường.
Để hiểu biết về các con đường truyền bá và sử dụng thông tin sức khỏe của các thành viên trong cộng đồng Bản địa, nhóm nghiên cứu đã áp dụng phương pháp nghiên cứu hành động tham gia của Bản địa, kết hợp với một cộng đồng Inuit đô thị, một cộng đồng Métis đô thị và một cộng đồng Đệ nhất Quốc gia nửa thành phố ở Ontario, Canada. Một nghiên cứu trường hợp cộng đồng mô tả đã được tiến hành tại mỗi cộng đồng thông qua việc sử dụng các nhóm tập trung, phỏng vấn những người cung cấp thông tin chủ chốt, và khảo sát tài liệu. Các kết quả đã được xác nhận bởi các cộng đồng. Mỗi cuộc tham vấn cộng đồng tạo ra những dữ liệu rõ nét và nổi bật về các nguồn thông tin sức khỏe và chiến lược truyền bá; quy trình ra quyết định; các khái niệm sức khỏe liên quan tại địa phương, dịch vụ sức khỏe địa phương và các chương trình; cấu trúc cộng đồng; cùng với các cơ chế tương tác với các hệ thống không thuộc cộng đồng. Thêm vào đó, một số chủ đề tổng hợp đã được xác định. Phương pháp nghiên cứu tham gia đã thành công trong việc thu hút các đối tác cộng đồng. Các phát hiện này hỗ trợ giả thuyết rằng việc hiểu biết về các quy trình tạo ra, truyền bá và sử dụng kiến thức tại địa phương của người Bản địa là điều kiện tiên quyết cần thiết để chuyển đổi kiến thức hiệu quả trong bối cảnh Bản địa.
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 10